Tím trời xanh mảnh trăng thanh héo hắt
Tiếng thở dài trong màn sương tĩnh lặng
Khuya lắm rồi...chắc người đặng ngủ ngon..?
Nỗi đợi chờ cho lòng dạ héo hon
Như mảnh trăng non khi tròn, lúc khuyết
Đêm mơ màng, sương phủ mờ ánh Nguyệt
Con thuyền tình vẫn lặng mái chèo trôi.
Khuya vắng lặng sao dạ cứ bồi hồi
Nhớ nơi xa và nhớ người trong mộng
Ánh trăng non chập chờn rồi loang rộng
Thuyền trôi rồi...chắc mộng cũng rời xa...
Đêm bao la ngàn sao sáng giao thoa
Làn gió thổi xô hàng tre gầy guộc
Bến lặng thầm nhìn con đò trôi ngược
Để thẫn thờ...em lẻ bóng...cô đơn...
Dẫu biết rằng chẳng nên nhớ thì hơn
Cô đơn ơi.! sao vây em đến lạ
Chót yêu rồi nên em khao khát quá
Đêm dần buông hối hả tiếng tơ lòng...
Ngấn lệ buồn em ngước mắt ngó trông
Cánh buồm xa có neo về bến cũ
Đam mê ơi...! trái tim non nhắc nhủ
Em sẽ về cùng Anh ngắm trăng đêm...
Lolem@alonemissu
Lãng mạn quá
ReplyDeleteAnh cữ đọc mãi, đọc mãi nhưng câu thơ mà không vơi xúc cảm!!
ReplyDelete